Mẹ vợ vừa đi vừa khóc: “Gọi nhà nội lên mà chăm cháu” rồi bỏ về, con rể mở tủ lạnh thì hiểu lý doVừa đi làm về tới cửa tôi đã thấy tiếng khóc rấm rức của mẹ vợ. Bà từ trong nhà lao ra cửa không thèm nhìn tôi, vừa khóc vừa nói “loại ăn cháo đá bát”.

Mẹ vợ vừa đi vừa khóc: “Gọi nhà nội lên mà chăm cháu” rồi bỏ về, con rể mở tủ lạnh thì hiểu lý doVừa đi làm về tới cửa tôi đã thấy tiếng khóc rấm rức của mẹ vợ. Bà từ trong nhà lao ra cửa không thèm nhìn tôi, vừa khóc vừa nói “loại ăn cháo đá bát”.
Mẹ vợ vừa đi vừa khóc: “Gọi nhà nội lên mà chăm cháu” rồi bỏ về, con rể mở tủ lạnh thì hiểu lý doVừa đi làm về tới cửa tôi đã thấy tiếng khóc rấm rức của mẹ vợ. Bà từ trong nhà lao ra cửa không thèm nhìn tôi, vừa khóc vừa nói “loại ăn cháo đá bát”.

Vừa đi làm về tới cửa tôi đã thấy tiếng khóc rấm rức của mẹ vợ. Bà từ trong nhà lao ra cửa không thèm nhìn tôi, vừa khóc vừa nói “loại ăn cháo đá bát”.

Bà nội hay bà ngoại cũng đều hết lòng vì con vì cháu. Vậy mà tôi không ngờ có ngày mẹ con, gia đình sứt mẻ cũng chỉ vì mấy đứa cháu.

Tôi năm nay U40, sau khi học xong tôi ở lại thành phố lập gia đình và làm việc. Vợ tôi là người thành phố, là con một trong gia đình được bố mẹ yêu thương, chiều chuộng từ nhỏ. Vậy nên từ trước khi lấy nhau em đã thỏa thuận trước với tôi “cưới xong anh phải ở rể”, em không muốn về quê, muốn ở lại thành phố vừa tiện công việc lại gần gũi bố mẹ. Tôi cũng thấy chuyện này hoàn toàn bình thường, vả lại ở dưới quê mẹ tôi cũng còn vợ chồng trai và vợ chồng em gái tôi, cháu nội ngoại đầy đủ cả.

Thuở ban đầu chưa có tiền, chúng tôi ở chung nhà bố mẹ vợ và sinh liền 2 con. Khoảng thời gian các cháu còn nhỏ, vợ chồng tôi đi làm hầu như cũng một tay mẹ vợ chăm bẵm, nuôi nấng. Mãi sau này khi vợ tôi mang bầu con thứ 3 chúng tôi mới mua một căn nhà cách nhà bố mẹ vợ vài phố để ra ở riêng. Tiền mua nhà một nửa cũng là bố mẹ vợ cho.

Mặc dù ở riêng nhưng mẹ vợ tôi vẫn ngày ngày sang cơm nước, quần áo giặt giũ hộ. Tới khi vợ tôi đi làm thì bà cũng sang ở hẳn ban ngày để trông cháu út và đưa đón 2 đứa lớn đi học. Kể ra thì quả thực đúng như mọi người thường bảo tôi đúng là tốt số được nhờ nhà vợ nhiều. Vậy nhưng mấy người hiểu cảnh “chó chui gầm chạn” cũng chẳng mấy sướng. Và rồi đến giờ một mình chịu bao điều tiếng cũng chưa đủ, gia đình bất hòa cũng chỉ vì mất đứa cháu.

Bài viết liên quan  Cặp đôi vào vai Dương Quá, Tiểu Long Nữ bản Việt bỗng gây bão mạng xã hội: Nhìn ảnh mới hiểu

Vào buổi chiều hôm trước khi tôi vừa đi làm về đến cửa nhà đã nghe thấy tiếng khóc rấm rức của mẹ vợ ở trong nhà. Vì còn phải cất xe và khóa cửa nên tôi chưa vào luôn trong nhà được để xem thực hư chuyện gì xảy ra, chỉ nghe thấy mẹ vợ tôi to tiếng với vợ và hai đứa cháu – hai con lớn của tôi.

Đến khi tôi bước đến cửa nhà cũng là lúc mẹ vợ chạy ra đến cửa, tôi vội lên tiếng hỏi:

– Chuyện gì vậy mẹ, có chuyện gì xảy ra vậy, sao mẹ lại khóc ầm ĩ lên thế?

– Anh về rồi đấy à, anh về rồi thì tôi cũng về đây, tôi về hẳn sẽ không bao giờ sang nhà anh nữa.

– Ôi sao vậy mẹ, con vừa mới đi làm về, con làm gì có lỗi mà mẹ lại tức giận với con thế. Mẹ không sang nữa thì các cháu phải làm sao?

– Tôi mặc kệ, anh gọi mẹ anh ở quê lên mà chăm cháu nội của bà, tôi dù gì cũng chỉ là ngoại mà thôi. Chúng nó không cần tôi, không coi tôi ra gì thì tôi cũng mặc kệ chúng nó.

– Sao mẹ lại nói vậy, bọn con và các cháu luôn kính trọng và biết ơn bố mẹ mà, sao mẹ lại nặng lời thế.

– Anh không phải bào chữa, anh vào mở tủ lạnh ra là biết. Thôi tôi cũng không thừa hơi mà nói nữa. Chào anh.

Nói xong mẹ vợ chạy ào ra cổng, vừa đi vừa khóc khiến tôi cũng không kịp chạy đuổi theo. Bởi trong nhà tiếng con út của tôi cũng đang khóc, vợ phải dỗ nên tôi vào nhà luôn.

Bài viết liên quan  Tối nay ngày 1/5: TP.HCM hủy trình diễn 10.500 drone

Tôi cất tiếng hỏi vợ:

– Có chuyện gì vậy em, sao mẹ lại bỏ về, sao mẹ lại nặng lời thế, sao con lại khóc?

– Thấy mẹ, bà và hai anh chị lớn tiếng nên em út khóc thôi, không có chuyện gì đâu anh.

– Sao lại không có chuyện gì? Em và các con làm gì mà để mẹ bỏ về thế kia.

Tôi hỏi nhưng không ai lên tiếng, hai đứa trẻ cúi gằm mặt còn vợ thì đang bận dỗ con út. Nhớ lời mẹ vợ vừa nói tôi chạy lại tủ lạnh, mở cánh cửa ra, đập vào mắt tôi là một chiếc bánh sinh nhật có dòng chữ “Chúc mừng sinh nhật bà nội, chúng con yêu bà”. Tôi dần mường tượng ra được lý do khiến mẹ vợ tôi lại tức giận đến vậy.

Theo lời vợ tôi kể lại rằng, biết là tối bà nội ở dưới quê lên chơi nên từ sáng được nghỉ học, hai đứa con lớn của tôi tập tành làm bánh gato dưới sự hỗ trợ của mẹ để chúc mừng sinh nhật bà nội vì mai là ngày sinh nhật mẹ đẻ tôi. Làm xong chúng để bánh trong tủ lạnh và chuẩn bị làm bất ngờ cho bà nội. Thế nhưng chiếc bánh đã khiến mẹ vợ tôi vô cùng tức giận.

Vợ tôi nói:

 Mẹ bảo là tuần trước sinh nhật mẹ nhưng vợ chồng mình bận rộn, các con cũng đi học nên không mua bánh tổ chức. Trong khi đó bà nội chuẩn bị lên thì lại cầu kì tự làm bánh, tự viết chữ lên bánh. Mẹ nói bao lâu nay 3 đứa cháu đều một tay bà chăm sóc vậy mà con gái, con rể và các cháu không biết cảm ơn bà, không làm bánh tặng bà trong khi đó bà nội chỉ thỉnh thoảng mới lên thì lại thế.

– Chuyện chỉ có thế thôi mà mẹ lại khóc rồi gào ầm lên ư?

– Mẹ cũng chẳng làm quá lên nếu như thằng con trai anh không chêm thêm mấy câu vào. Nó bảo bà ngoại dữ như hổ, suốt ngày mắng nó, cấm nó nên nó không quý bằng bà nội. Bà nội ít khi lên nhưng lúc nào cũng có quà và còn yêu, chiều nó nhiều hơn. Vậy nên bà ngoại mới ấm ức phát khóc rồi xảy ra chuyện như thế đó.

Đứa trẻ dường như hiểu được lỗi của mình nên giờ chỉ cúi gằm mặt khi bố mẹ nhìn. Tôi cũng bất lực ngồi xuống ghế chưa biết phải làm sao cho mẹ vợ nguôi giận vì làm rể bao lâu nay, tôi thấy mẹ vợ cũng khá đồng bóng nhưng đây là lần đầu tiên tôi mới thấy bà giận tới mức đó.

Bài viết liên quan  Vụ cô gái đã TV trong vali ở V ũng Tà u: Thông tin bất ngờ về các ngh i ph ạm