Đang đi ăn với tôi, chồng b-ấ-t ng-ờ nghe điện thoại rồi và vội miếng cơm xong đứng dậy bảo phải đi gặp đối tác. Ra đến cửa trời mưa tầm tã, thấy người phụ nữ bị trượt bánh xe ngã sõng soài bên kia đường anh mới cầm ô chạy sang đỡ họ dậy rồi cả hai vào quán cafe để mặc tôi ướt như chuột l-ộ-t. Si-nh ngh-i nên tôi mới lén kiểm tra thì… ối dồi ôi đó chính là cô bồ. Không thể chịu nổi nữa tôi mới mách ngay cho mẹ chồng, đôi trẻ đang hú hí thì tái mặt khi nhân vật này xuất hiện

Đang đi ăn với tôi, chồng b-ấ-t ng-ờ nghe điện thoại rồi và vội miếng cơm xong đứng dậy bảo phải đi gặp đối tác. Ra đến cửa trời mưa tầm tã, thấy người phụ nữ bị trượt bánh xe ngã sõng soài bên kia đường anh mới cầm ô chạy sang đỡ họ dậy rồi cả hai vào quán cafe để mặc tôi ướt như chuột l-ộ-t. Si-nh ngh-i nên tôi mới lén kiểm tra thì… ối dồi ôi đó chính là cô bồ. Không thể chịu nổi nữa tôi mới mách ngay cho mẹ chồng, đôi trẻ đang hú hí thì tái mặt khi nhân vật này xuất hiện
Đang đi ăn với tôi, chồng b-ấ-t ng-ờ nghe điện thoại rồi và vội miếng cơm xong đứng dậy bảo phải đi gặp đối tác. Ra đến cửa trời mưa tầm tã, thấy người phụ nữ bị trượt bánh xe ngã sõng soài bên kia đường anh mới cầm ô chạy sang đỡ họ dậy rồi cả hai vào quán cafe để mặc tôi ướt như chuột l-ộ-t. Si-nh ngh-i nên tôi mới lén kiểm tra thì… ối dồi ôi đó chính là cô bồ. Không thể chịu nổi nữa tôi mới mách ngay cho mẹ chồng, đôi trẻ đang hú hí thì tái mặt khi nhân vật này xuất hiện

Vào một buổi chiều muộn, tôi và chồng đang dùng bữa trong một quán ăn nhỏ. Mọi thứ diễn ra bình thường, cho đến khi anh bất ngờ nhận được cuộc gọi. Tôi chỉ kịp nhìn anh nhăn mặt, sau đó vội vàng nói một câu ngắn gọn, “Anh có việc gấp, đối tác đang đợi.” Rồi anh nhanh chóng đứng lên, vội vã nhai nốt miếng cơm còn dang dở rồi bước ra ngoài, không thèm nhìn lại.

Trời lúc này bắt đầu đổ mưa to. Tôi định nhắn anh mang ô nhưng nhìn lại thì anh đã rảo bước ra cửa. Bỗng nhiên, tôi nhìn thấy từ bên kia đường một người phụ nữ loạng choạng rồi trượt ngã. Chồng tôi lập tức cầm ô chạy sang, nâng cô ấy dậy, ân cần hỏi han. Rồi như không có gì, anh dẫn cô ấy vào quán cà phê gần đó, bỏ lại tôi một mình dưới cơn mưa, không một lời dặn dò.

Lòng tôi dâng lên một sự khó chịu không rõ tên. Hành động ân cần của anh đối với người phụ nữ xa lạ ấy khiến tôi bất giác sinh nghi. Trực giác mách bảo tôi rằng có điều gì đó không ổn. Sau một hồi suy nghĩ, tôi quyết định tiến lại gần để xem chuyện gì đang xảy ra. Từ bên ngoài quán cà phê, tôi lén nhìn vào. Họ ngồi đối diện nhau, ánh mắt chồng tôi chăm chú nhìn cô gái, vừa trò chuyện vừa mỉm cười.

Bài viết liên quan  Đúng ngày Lan tốt nghiệp ra trường, Thắng mang hoa tới chúc mừng thì điếng người khi thấy bạn gái mình đang ngồi lên chiếc xe SH của một chàng trai lạ. Một tay ôm hoa, một tay ôm eo hắn ta rất tình tứ. Thắng lao tới chặn đầu xe: – Em… em định đi đâu vậy. Em đã hứa hôm nay sẽ theo anh về ra mắt bố mẹ mà. – Cái gì, mày điên à? Ra mắt ai hả? Cô ấy là người yêu là vợ sắp cưới của tao mày hiểu chưa. Cái thằng đi con xe số xấu xấu bẩn bẩn mà đòi nhận vơ.Suýt chút nữa Thắng và gã trai kia đã đánh nhau to một trận. Lan và mấy sinh viên khác phải vào can thì 2 người mới chịu bỏ nhau ra. – Em giải thích đi? Thế này là sao hả? Hắn ta nói em là vợ sắp cưới của hắn nghĩa là sao? – Anh ta nói đúng đấy, anh ấy là con trai bác trưởng phòng chỗ công ty em thực tập. Em với anh không thể tiến xa hơn được đâu, em không thể tới ra mắt bố mẹ anh được. Em không muốn làm dâu bà bán trà đá và ông bảo vệ trong cái nhà trọ tồi tàn ấy. – Em nói thế nghĩa là em chê nhà anh nghèo. Thế 5 năm qua ai đã cày cuốc sớm hôm nuôi em ăn học? – Cảm ơn anh đã nhiệt tình với em 5 năm qua. Nhưng chồng em không thể là anh xe ôm được, chồng em phải là con trưởng phòng. Anh ấy đã hứa sau khi cưới sẽ đưa tiền để trả hết số tiền 5 năm qua anh đã giúp đỡ em. Em xin lỗi. 1 tháng sau ngày ra trường Lan lên xe hoa với chồng mới,.. thì

Tim tôi thắt lại, máu nóng dâng lên từng cơn. Dù có phần lo sợ, tôi cũng không chịu nổi nữa. Tôi nhanh chóng mở điện thoại và gọi ngay cho mẹ chồng. Đầu dây bên kia, bà vừa nghe đã hoảng hốt và hỏi han, nhưng chỉ nói một câu ngắn gọn: “Con cứ yên tâm để mẹ giải quyết.”

Khoảng mười lăm phút sau, mẹ chồng tôi xuất hiện. Mặc chiếc áo mưa, bà bước vào quán, tiến thẳng đến chỗ hai người họ đang vui vẻ. Đang ngồi đùa giỡn, cả hai bất giác ngẩng đầu lên, và giây phút đó, tôi thấy rõ gương mặt tái mét của họ khi trông thấy bà.

– “Mẹ… mẹ…” – chồng tôi lắp bắp, giọng run rẩy.

Bà nhìn chồng tôi, ánh mắt nghiêm nghị, rồi quay sang nhìn cô gái một cách thẳng thắn. Mẹ chồng tôi nhẹ nhàng nhưng kiên quyết:

– “Tôi không ngờ anh lại phản bội gia đình vì một mối quan hệ đáng xấu hổ như thế này.”

Chồng tôi không thể nói gì, chỉ cúi gằm mặt. Còn cô gái kia ngồi im, hai tay đan chặt, mặt cắt không còn giọt máu. Bà đứng đó, không cần thêm lời nào, nhưng sự hiện diện của bà như một bản án dành cho sự phản bội và dối trá.

Tôi đứng ngoài cửa, thấy lòng mình nhẹ nhõm như trút đi gánh nặng. Biết rằng mình đã làm đúng khi nói ra sự thật, và người đứng về phía tôi là mẹ chồng, người luôn yêu thương và bảo vệ gia đình.

Bài viết liên quan  Có người xác nhận vợ Quý Bình b-ỏ rơ-i chồng lúc ố-m đ-au, Lê Phương liền lên tiếng nói 1 câu, sự tình cuối cùng cũng rõ

Sau hôm đó, chồng tôi phải đứng ra xin lỗi gia đình. Anh ấy hứa sẽ thay đổi và cố gắng chuộc lại lỗi lầm. Còn mẹ chồng tôi, bà đã dạy cho tôi một bài học lớn: **Trong những lúc khó khăn nhất, hãy tìm đến sự thật và đừng ngại đối mặt. Vì chính sự thật sẽ giúp ta tìm thấy lòng can đảm và sức mạnh bên trong mình.**